top of page
Đinh Duy Tôn

"Những ngày vui, những ngày buồn bã chầm chậm lướt qua tôi
Khi tôi cố ôm lấy em, em lại tan biến trước mắt tôi
Em chỉ là một ảo ảnh
Những giọt nước mắt của tôi đã khô khi tôi thức giấc
Tan chảy vào bãi cát của giấc ngủ.
Tôi là một bông hồng nở trên sa mạc..."
Lấy cảm hứng từ âm nhạc, từ những sóng âm nối tiếp, dồn dập, lả tả, buông lơi, tôi tái hiện lại những cơn mưa dài bất tận ở trong nội tâm, chuyển mình và nối tiếp nhau. Những nhịp điệu của bài hát: trầm – bổng, nhanh – chậm được tôi thể hiện qua những đường nét của điêu khắc. Với sắt và Inox, tôi tìm cách đưa cái “lạnh” của chất liệu vào trong tác phẩm để thể hiện rõ ràng hơn ý tưởng trong tác phẩm. Tôi muốn cảm xúc đó được trọn vẹn – “lạnh” một cách hoàn hảo. Tôi muốn nỗi buồn được trọn vẹn. Buồn vui là thứ cố hữu trong mỗi con người, khi cảm nhận nỗi buồn một cách trọn vẹn, chúng ta sẽ hiểu hạnh phúc là như thế nào


Confession about Endless Rain
"Happy days, sad days pass slowly through me
When I try to hold you, you vanish before my eyes
You are just an illusion
My tears have dried when I wake up
Melting into the sand of sleep.
I am a rose blooming in the desert..."
Inspired by music, by continuous, intense, overwhelming, and loose waves of sound, I recreate the endless rain within my inner self, transforming and connecting with one another. With iron and stainless steel, I try to incorporate the "coldness" of the material into the artwork to better express the ideas in the piece. I want that emotion to be complete - "cold" in a perfect way. I want sadness to be complete. Joy and sadness are inherent in every person, and when we fully experience sadness, we will understand what happiness is.

Forest Fruit Ice Cream
bottom of page